Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi. Suốt những năm trung học, lúc nào Jones và James cũng chơi với nhau, cùng chọn những môn học giống như nhau, thậm chí cùng chơi các môn thể thao giống nhau. Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh.
Nhưng từ khi làm quản lý, anh không chỉ phải hoàn tất công việc của mình mà còn có trách nhiệm đối với hiệu quả làm việc của các nhân viên cấp dưới, theo đúng yêu cầu của công ty. Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.
Jones luôn giữ được vóc dáng cân đối, cơ thể khỏe khoắn nhờ thói quen chơi golf và chạy bộ đều đặn ba, bốn lần một tuần. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James.
Cậu đã không tiến hành bước kiểm tra, đối chiếu - vốn là một giai đoạn cực kỳ quan trọng khi thực hiện những dự án lớn và phức tạp. Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó. Hai tuần sau đó, James gặp một chuyện xảy đến với Jessica.
Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!
James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa. Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. - Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra.
Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó. Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn!
Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ. James cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi hiểu rằng khó khăn của mình rồi cũng sẽ có giải pháp khắc phục. Thỉnh thoảng, anh đưa cả gia đình đi ăn tối và dạo phố đến khuya mới về.
Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Họ nói: "Giá như tôi biết điều này sớm hơn!"; "Những triết lý hữu ích này sẽ làm thay đổi cả cuộc đời tôi!" hay "Tại sao người ta không dạy những điều này trong chương trình thạc sĩ nhỉ!" Nhưng câu nói mà tôi thường nghe nhất là: "Chắc chắn mọi nhà quản lý sẽ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích từ những triết lý đơn giản này.
Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp. Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai.