Mà bị đuổi lại càng không thú chút nào hết. "Trong khi tôi nói, ông S. Hãng ông Amsel đang điều đình để mua một chi điếm mới ở làng Queens, tại Long Island.
Được bạn tin cậy, nó phỉnh mũi ra và có lẽ gắng sức để được xứng đáng với lòng tin đó". tinh thần hiểu biết lẫn nhau. Xin các bạn nhớ kỹ câu: "Thị dục huyễn ngã".
Parsons, một nhà buôn, tới phòng giấy một viên chức thu thuế để kêu nài về một sự tính lộn trong số thuế của ông. Có lần một độc giả nóng tính viết thư cho ông nói rằng không đồng ý với ông về bài ông viết kỳ trước và dùng những danh từ không đẹp đẽ gì để tặng ông. Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho".
Khi chúng tôi lại gặp nhau ở hội nghị, ông ta trò chuyện với tôi, có lễ độ lắm (trước kia không khi nào ông nói với tôi nửa lời). Một hôm, hai cha con triết gia R. Một người học trò của tôi, có đứa con làm biếng ăn.
, bán được máy cho một trong những nhà thương lớn nhất ở Brooklyn. Mùa này ai cũng trốn cảnh nhà quê, dễ gì cho người khác mướn được? Ông Farrell nói: "Trước kia, nếu gặp trường hợp đó, tôi đã chạy lại kiếm người mướn nhà, biểu ông ta đọc kỹ lại thể lệ trong tờ giao kèo. Thứ nhất: thấu rõ tâm lý loài người và khi lên sân khấu, ông có sức quyến rũ và gây hứng.
Tối nay cha hối hận lắm, lại ngồi nép bên giường con. Các nhà chính trị Đức hoảng sợ. Vụ ấy đưa lên tới nghị viện, bàn cãi sôi nổi, nhưng rút cục cũng vì sự thối nát trong chính giới mà bị ém nhẹm đi.
Ví thử Rockefeller đã lựa một chiến thuật khác, đã công kích các thợ mỏ, quát vào tai họ tất cả những lời thật làm cho họ mất lòng, dùng một giọng khó chịu như bảo họ khờ, thử hỏi họ có chịu nhận lỗi của họ không, dù lý luận của ông cực kỳ xác đáng? Và lúc đó sẽ ra sao? Lòng giận, thù và phản đối tất sẽ tăng lên! Như vậy trong nhiều năm. Có khi chỉ cần ông chồng buổi sáng, khi đi làm, giơ tay lên chào vợ một cái cũng đủ làm cho cái hố giữa họ khỏi mỗi ngày một sâu".
Nếu ông muốn trút trách nhiệm cuộc chiến bại đó thì ông thiếu gì lý lẽ: như vài người đoàn trưởng đã bỏ ông. Xin các bạn nhớ câu này của Lincoln: "Ruồi ưa mật". Không những ông bằng lòng cho chúng tôi những chi tiết muốn biết mà còn nghe lời khuyên của tôi, giao phiếu của ông cho ngân hàng chúng tôi quản lý nữa.
- Thầy đưa tôi một cục phấn. Khi đi qua một gian nhà sạch sẽ, ông hỏi: "Tại sao bọn này không dùng điện?". Nhưng bà ấy có thêm rằng, chị không siêng năng, nhà không bao giờ lau chùi kỹ.
Hamilton công nhận ý kiến mới mẻ đó. Thiệt ra, không ai làm việc đó đúng hơn ông nữa vì ông biết rõ công việc hơn hết. Từ nay tôi muốn khi đánh máy, cô để ý tới những dấu chấm câu hơn chút nữa".