Một lần nọ,khi 2 người trợ lí của Thomas Edison chán nản nói :"Chúng tôi đã làm thí nghiệm đến 700 lần thế mà vẫn chưa có được câu trả lời. Nỗi sợ hãi thất bại không chỉ ghi dấu lên “sự thất bại” của bản thân người đó mà còn ghi dấu lên cả việc xã hội sẽ phản ứng ra sao đói với những người bị thất bại. Dù họ có thể bị coi là những kẻ thất bại suốt cuộc đời mình, lịch sử sẽ luôn luono coi họ là những người chiến thắng”.
Về điểm này, tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện mà tôi yêu thích: Vấn đề trong xã hội chúng ta hiện nay là trong lúc tìm kiếm thành công, nhiều người trong chúng ta đã được huấn luyện hoặc bị lên chương trình để trở thành những “người nhận”. Không một cái gì đáng giá trong cuộc sống có thể đạt được mà không qua đấu tranh.
Lúc 22 tuổi, ông đến Indonexia không một xu dính túi. Vào năm 1953,ông và Tenzing Norgay,người dẫn đường sống ở vùng giáp ranh biên giới Nepal và Tây Tạng ,đã là những người đầu tiên đặt chân lên điểm cao nhất -8847,73m của đỉnh Everest. Một người mà lẽ ra phải được xã hội giúp đỡ giờ đây lại đi giúp đỡ những người khỏe mạnh khác trong xã hội.
Nhiều người trong chúng ta cũng gặp phải điều tương tự trong cuộc sống. Hết sức bình tĩnh,ông cất mẩu tin nhắn vào túi ,hoàn thành bài diễn văn của mình rồi lập tức lao về nhà để nhìn lại lần cuối khuôn mặt của người vợ thân yêu. Hiện nay, bà là trụ cột tâm linh của nhiều người ở Thái Lan.
Nhiều năm sau, khi đoàn ba le ngày trước đến thị trấn, cô đi xem và khi rời khỏi nhà hát, cô va phải nhà biên đạo múa khi xưa giờ đây đã 80 tuổi. Chúng ta đã từng nghe nhiều câu châm ngôn nói về sự thành công có vể hơi mỉa mai: Liệu bạn có tiếp tục sống trong ngôi nhà đáng yêu đó thay vì càu nhàu trong “túp lều “ của bạn ?
Điều đáng ngạc nhiên là sự tự tin của tôi không bị lung lay dù tôi cảm thấy bối rối với những gì đã xảy ra cho công ty cũng như áy náy vì chưa thực hiện được những giao ước với các cổ đông. Đây có thể là nguyên nhân rạn nứt trong mối quan hệ của họ. Hãy thử nhìn các chủ doanh nghiệp lúc ban đầu; họ đã đến với cái túi rỗng và sau đó, lại tích lũy được những của cải vật chất vô cùng to lớn.
Khi anh 24 tuổi, bà của anh qua đời. Từ 20 tuổi đến 30 tuổi, ta chỉ mới bắt đầu có được một số kinh nghiệm trong công việc. Về điểm này,tôi cũng muốn nhắn nhủ với tất cả mọi người đừng nên hỏi "SAO LẠI LÀ TÔI ?"mà nên cảm ơn Thượng đế đã dành điều đó cho bạn !Bạn đã được chọn đấy !
"Tôi luôn cảm thấy rất đỗi thích thú khi được thất bại đầu tiên của một ai đó "Marden nói . Nhận thức được rằng bất cứ điều gì ta trải qua, bằng cách này hay cách khác, sẽ biến thành điều tốt lành của ta. Bà đã nỗ lực rất nhiều cho các hoạt động từ thiện, giúp đỡ người nghèo ở những vùng mà bà đại diện.
Họ liếc nhìn tôi và hỏi: “ Cô hoa hậu Malaysia bé nhỏ, cô thì biết gì nào?”. Điểm nổi bật nhất của bà chính là tấm lòng vàng. Lần nọ, mẹ kể với tôi rằng chi tôi chỉ “âu yếm” bà trong ba ngày đầu tiên sau lễ cưới.
Ông đã làm nhiều phim ngắn trước khi trở về Malaysia. Theo kinh nghiệm của cá nhân tôi thì khi một người thất bại, thật vô ích khi cứ nghiền ngẫm một thất bại đó, tốt hơn hết là nên tìm hiểu tại sao người đó thất bại và thất bại ở đâu. Nhưng than ôi, nhiều người không nhận ra điều đó; suốt ngày, chúng ta chỉ nghĩ đến chiến thắng và chiến thắng mà tôi.