Bạn nhấc máy lên nghe. Tại sao anh ấy không tắt điện thoại trước khi gặp bạn nhỉ? Nhìn họ trạc tuổi nhau, cân nặng ngang nhau, nước da giống nhau, và, nếu xét về mặt hình thức thì họ trông thông minh như nhau.
Một nhân vật nổi tiếng đang ở thăm thị trấn của bạn ư? Một cậu bé nhà quê đã đạt giải ba trong cuộc thi viết chính tả của bang ư? Thế còn lễ khai trương bảo tàng mới về những chiếc nắp chai bia thế kỷ XX thì sao? Giống như tất cả chúng ta, họ muốn có những người bạn cùng tầng lớp với mình. Tôi giận tím mặt bởi vì Ulla là tên vợ cả của anh, một y tá người Thụy Điển.
Hay khi nhận được card visit của ai đó, hãy khéo léo làm cho người đối diện cảm thấy họ thật quan trọng qua biểu hiện nhỏ: trân trọng cầm tấm card bằng cả hai tay và thỉnh thoảng liếc nhìn một, hai lần các thông tin trong đó… Chẳng có gì đảm bảo cả, tôi càu nhàu khi rời đi. Dù có được công bố hay không, thì cuộc họp nào cũng có ông chủ, lãnh đạo hoặc người được kính trọng nhất.
Bạn làm cho anh ấy cảm thấy được công nhận, được chấp thuận và được phê duyệt. Sự việc đã được nêu ra. Mayan Riviera, Bali, Pago Pago đâu rồi? Và cả những nơi tôi đã đọc trong tạp chí Thị trấn và Vùng quê, Atlantic Monthly, và Những điểm đến nữa?
Chẳng ai có thể nói được. Đó là quy luật của bản tính con người. Không chuyên nghiệp chút nào khi viết tin nhắn không có mặt ở văn phòng giống như cách bạn nói.
Trong suốt cuộc trò chuyện sắp tới của chúng tôi, tôi đã giữ tờ giấy dùng để ghi chép bên cạnh và thỉnh thoảng viết nguệch ngoạc vào đó bất kỳ điều gì mà tôi nên nhớ. Do vậy chúng ta không có nợ nần gì với anh ta nữa. Rõ ràng là Walter hiểu điều này trong nhóm của anh ấy.
Thay vì càu nhàu và đâm bổ vào những chiếc chăn để hét lên Đến giờ dậy rồi! thì những đứa trẻ nhà mình đã nhờ mình đánh thức chúng bằng âm thanh của hệ thống nghe nhạc tuyệt vời mà bạn tặng. Nào, bây giờ hãy đi từ ước muốn sang công việc. Ông viết khoảng hai mươi cuốn sách về đời tổng thống Kennedy và rất nhiều chuyện khác.
Cô ấy sẽ thấy lời cảm ơn lần thứ hai quý hơn nhiều lời cảm ơn lần thứ nhất. Hãy dùng đúng các câu trên trong một câu hoàn chỉnh gồm danh từ và động từ. Rồi sau đó từ từ chuyển chủ đề.
Lúc này, trong trí tưởng tượng khốn khổ của những nhà văn, ban biên tập là một tòa án gồm những công tước, bá tước và nam tước (được gọi là biên tập viên) ngồi ở một phòng lớn trong lâu đài nhà xuất bản. Vì vậy, trong vài năm trước đây, thì không có kiểu bắt tay nào thực sự được coi là đặc biệt với tôi cho đến tháng trước. Tôi kể lại sự việc và mối lo của tôi về chiếc xe con.
Đó là điều ngớ ngẩn khi kế tiếp là người nhận sẽ kính trọng bạn hơn nhiều vì lời khen đó? Lúc này đến lượt tôi há hốc mồm ngạc nhiên. Tôi không có can đảm để nói với cô ấy.