Vậy mà em chỉ bảo: Em chịu!. thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân.
Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta. Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó. Mẹ: Chắc con lại ghé đâu chơi chứ gì.
Có thể tột cùng tuyệt vọng (31. Nhưng những thứ đó hơi hiếm. Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba.
Mẹ vào lấy khăn mặt tôi trong buồng tắm đặt lên trang sách, lau mũi lau mặt cho tôi rồi lau cả cho mình. Bây giờ là 12h26 đêm. Anh họ tôi cũng làm cảnh sát, thi thoảng đến phường anh ấy chơi tôi có đọc thấy những điều Bác Hồ dạy lực lượng công an, cảnh sát nhân dân: …Đối với dân phải lễ phép hòa nhã… Trong công việc phải cần kiệm liêm chính… Vậy mà, ngay trước mắt tôi thôi, có một ông vừa bị giam xe, một chú gọi lên gác giải quyết, lúc sau, có chú xuống mở khóa cho ông ta về…
(Và sau này, có lẽ còn bị nó ám ảnh vào một trong những bài thơ đầu tiền về một đứa trẻ khác). Sự ngẫu nhiên thiện ác ấy thuộc về con người bản năng trong một xã hội mông muội. Không ngủ cũng phải nằm.
Nắng lên, nóng, bạn cởi áo len ra. Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại. Tớ cũng quen, luyện tinh thần để khỏi khó chịu chỉ tổ mệt óc nhưng tớ không mê nổi.
Bạn dần biết cách đặt năng lượng của mình vào cái gì. Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp. Dù chỉ là một nhân vật.
Các cậu không cảm ơn, các cậu lại đấu tranh vì các cậu thích thế. Thế thì là thiên tài thế nào được. Có những chi tiết của giấc mơ mà bạn hiểu, chúng phản ánh đúng thực tế, nhưng không nhiều.
Bạn không muốn cãi lại. Theo thời gian thì chúng dần thành thói quen. Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ.
18 tuổi là được tự do. Con người luôn biết sáng tạo. Trượt theo hai bên má.