Như vậy, Watson đã đi từ chỗ định nghĩa lãnh đạo từ từ tiến đến chỗ định nghĩa doanh nghiệp. Sau hai năm suy thoái, đúng như ông dự định, sức mua trở lại. Khi Watson vẽ ra tầm nhìn một công ty vinh quang thì mọi người xì xào bởi vì CTR có giá trị khoảng 3 triệu đôla nhưng đang lỗ 6 triệu đôla.
khác như sợ rằng kinh nghiệm quý giá của mình bị lãng quên. Chúng ta sẽ không bao giờ quên giá trị của thời gian mà chúng ta có được. Biên niên sử IBM không viết điều này.
Thậm chí, đó không chỉ là nguyên tắc ứng xử nhà nghề của những người bán hàng mà còn rất hữu dụng cho bất cứ cuộc giao tiếp, thương lượng và đàm phán nào: Quan điểm rõ ràng, Sự kiên định, Tinh thần hợp tác, Lòng can đảm, Tạo sự tin cậy. Các khách hàng của IBM phải dùng thẻ của IBM. Đến lượt ông thì bị huýt sáo.
Mục tiêu là thay thế các thiết bị chuyên dụng bằng một nhóm máy tính tương thích với nhau, chúng có thể thực thi mọi nhu cầu xử lý dữ liệu. Cuốn sách do đó sẽ được viết theo cách song hành. Ngày nay, các giáo trình huấn luyện kỹ năng làm việc nhóm không thể không đề cao kỹ năng lắng nghe tích cực.
Watson chỉ giải thích rằng: Nếu ta gặp những khách hàng quan trọng, ta cần cố gắng ăn mặc như họ vậy. Watson bước lên bục cao phát biểu. nhiên đến theo cách tương ứng mà thôi.
vào năm 18 tuổi, giờ đây đã là nhà tư bản lớn mà bạn bè là ông vua thép Andrew Carregie và sau này là các tổng thống như Roosevelt, Harrison và McKinley. Và Watson thích thú trao giải cho những người chiến thắng. Time (thuộc Fortune) là một nơi ngập rượu (heavy-drink- ing).
Đây là những đợt xung phong tiến lên của Watson với ý nghĩa của việc kinh doanh là nhân rộng lợi ích đi khắp thế giới. Các nhà quan sát đã gọi đây là vụ đặt cược của Gerstner đối với IBM. Khác biệt là Thomas Watson Sr.
Bằng cách đó, chúng ta không chỉ tiết kiệm chi phí sản xuất mà còn bán được dễ hơn. Sau thế chiến thứ hai, ông về lái máy bay cho hãng United Air Lines và cuộc đối thoại tình cờ vớiThiếu tướng Bradley đã thay đổi đời ông. Bằng cách bán máy cũ, ông cần tồn tại trong tình hình suy thoái sau chiến tranh, thời buổi mà không ai muốn chi tiêu cho những món đắt tiền.
Như vậy, chính Watson đã quyết định đưa IBM vào con đường máy tính. Nhưng có thật Watson đã nói như vậy? Thật ra chưa ai đưa ra bằng chứng, văn bản hay tài liệu nào cho thấy Watson đã nói như vậy. Watson là trường hợp tự tìm đường đi và cách thức của ông là đối diện với thất bại.
Nói cách khác, ông được nhân viên kính trọng và các thế hệ sau biết ơn là vì định đề con người hơn là hãy tư duy. IBM dựa vào kinh doanh truyền thống (thẻ đục lỗ) nhiều hơn gấp gần 500 lần máy tính cơ khí - điện tử. Tác giả của bài báo cũng là tác giả cuốn sách gây tranh cãi xuất bản cùng năm cuốn IBM và cuộc tàn sát người Do Thái.