Khi viết xong, ông đọc cho bà mục sư nghe. Trúng rồi đây! Cá cắn câu rồi. Khi bà hỏi anh ta làm sao mà dụ dỗ được nhiều đàn bà như vậy thì anh ta đáp: Thằng khờ nào mà chẳng làm được.
Mới rồi bà có viết một bức thư cho tôi; bữa nay tôi xin cám ơn bà". Anh kinh nghiệm cả vạn lần hơn nó. Nhưng nguyên nhân kết quả đó là cậu thi hành những quy tắc dạy trong chương này.
Chúng tôi nói chuyện vui vẻ một lúc. Tôi không cần phải mất công bán kiểu của tôi, mà chính ông tìm mua những kiểu tự ông đã đặt". Họ chê bai đủ thứ: cái này rộng quá, cái kia ngắn quá.
Tôi cho mời từng người vô phòng tôi sau khi suy nghĩ kỹ về công việc họ đã giúp tôi trong cả mùa đông, tôi nói với họ như vầy: "Ông Smith, ông đã đắc lực giúp chúng tôi (nếu quả có vậy). Bạn có khi muốn rầy cháu nhỏ. Nhưng hôm ấy, anh Emile tới không được, mặc dầu tôi có dặn trước.
- Đã hành động khéo chỗ nào? Có thể khéo hơn được không? Ra làm sao? Anh dắt bốn người phụ lại hầu khách chứ không phải một người như thường lệ. Tôi nói với ông rằng ông đã chỉ bảo với tôi rất nhiều, và tôi nghe nói mà mê.
Những tai họa đó có thiệt hay tưởng tượng cũng vậy, loài người bao giờ cũng thích được người khác thương tới mình: Câu đó ở trong Thánh kinh". Ăn tối rồi, tôi cấm cung trong phòng giấy của tôi, mở cuốn sổ tay ra, suy nghĩ về mỗi câu chuyện, mỗi lần bàn cãi, mỗi cuộc thương nghị, mỗi vụ chạy chọt trong tuần lễ đó.
Mà tâm hồn con đại lượng, cao thượng, trung trực biết bao! Trái tim nhỏ của con mênh mông như bình minh ló sau rặng đồi. "Nhận được thư của tôi, ông ta lại nhà tôi liền, theo sau có người thư ký. Kết quả của sự nghiên cứu đó chép trong một cuốn nhan đề là "Nguyên do của bất hòa trong gia đình" do ông G.
Elbert Hubbard, một trong những nhà viết chuyện hàng ngày đặc sắc nhất đã làm cho người ta say mê, thường bị người ta oán dữ vì những bài chỉ trích của ông, nhưng nhờ ông khéo léo cho nên thường khi kẻ thù của ông lại thành bạn thân của ông. Tôi đã dùng đủ mọi chước: hết khuyến khích, rồi kích thích, rồi rầy mắng, chửi rủa, dọa đuổi. Nhờ thực hành mới tiến được.
Ông xin một ân huệ, một ân huệ mà người kia vui lòng cho, vì xin như vậy là tỏ ra một cách khéo léo rằng ông khâm phục người đó có tài cao học rộng. Năm giờ, ông Hurock trở lại, vẫn có vẻ âu sầu lắm. Ông có muốn nói gì thì nói mau đi rồi ra.
000 đồng? Thì chịu liền chứ còn gì nữa! Chiếc xe bán được tức thì vì chính khách hàng đã tự tính giá lấy. Nếu bạn không đồng ý với họ, tất bạn muốn ngắt lời họ. Tặng cho bạn thân một số tiền nào đó chẳng hạn, mỗi khi bạn bắt gặp ta làm trái với những quy tắc đó.