Việc này đơn giản giống như hỏi một ai đó ở bữa tiệc về nơi anh ta sống. Hãy suy ngẫm trong giây lát về những nhà lãnh đạo quả quyết trong thế kỷ hai mươi, những người đã sôi sục trái tim và dâng hiến lý tưởng trước những thách thức nghiêm trọng những người có địa vị đã dẫn dắt các dân tộc đến miền đất mới. Đương nhiên, có những ông chủ hoặc cơ bản có thẩm quyền mà tất cả chúng ta phải tuân thủ.
Tôi không được thăng tiến vì những gì tôi đã biết. Khi bạn nhìn thấy đối tượng của bạn, giả vờ nghe nhạc và dừng ngay ở hàng ghế của người đó. Nếu một con hổ quay đi chỗ khác, có thể nó sẽ vồ ngay con kia.
Rồi, suy nghĩ về những gì tôi biết về họ, tôi tính xem ai có thể gọi là chỉ huy trong những vấn đề quan trọng. Nếu bạn cảm thấy không phù hợp thì hãy đừng xen vào. Tuy nhiên, tôi cảm thấy thất vọng vì giọng của anh ta không có âm sắc kỳ diệu như tôi đã nghe qua điện thoại.
Họ hiểu rằng toàn bộ sự việc trên là một cuộc diễn tập cho thấy mọi người phản kháng với sự thay đổi như thế nào. Hãy đến chào anh ấy đi! Trước khi tôi có thể ngăn cản cô ấy, cô ấy đã đi thẳng tới bàn Tony. Cặp vợ chồng đó sẽ ly thân.
Có thể là ngày anh ấy được thăng chức. Thay vì thế, bạn đã quyết định, chỉ một lần trong câu chuyện này, bạn sẽ thành thực. Không cần phải hỏi, lúc 9h10 sáng thứ Hai tôi gọi cho Arnold để biết chi tiết về thời hạn của khoản tiền ứng trước, và nhiều thứ khác nữa.
Mọi người đều nhớ cô ấy nhưng cảm tưởng, thật đáng tiếc, như thể chúng tôi nhìn thấy cô ấy lần cuối. Não Trái: Khi đó nhìn anh chẳng khác nào một gã tham ăn. Nếu bạn muốn anh chàng được vui vẻ ở bàn ăn, hãy để anh ấy ngồi ngoảnh mặt ra cửa.
(Hãy để một người khác làm việc đó. Thời đại nữ giới không như vậy. Cô ấy đã phải đương đầu với những công việc gì.
Các đại biểu tham dự hội nghị không thể giữ được tình trạng đó lâu hơn nữa, tất cả phá lên cười vang khắp phòng họp. Và, vì lý do này hoặc lý do khác, một nửa của nửa đó sẽ liên hệ với bạn. Trong hoạt động hàng ngày: Một người nào đó nói với bạn, Tôi muốn bạn gặp ông này ông nọ.
Thời đại đã thay đổi, nhưng thực tế thì không. Ngồi ở chiếc ghế cao ngầm thể hiện sự tôn trọng bạn và những ý kiến mà bạn đưa ra. Bước hai: Nói với người nói không ngớt, Xin lỗi bạn một giây, điện thoại khác của mình đang reo.
Tuyệt vời, nhà phê bình sắp-bị-bóp-nghẹt nói. Nếu bạn chăm chú lắng nghe vào một đêm trăng sáng ở thung lũng Silicon, bạn sẽ nghe thấy tiếng cười thầm của những người làm chương trình thổi qua đụn cát. Vì nếu sau này họ biết là mình chẳng biết gì, họ sẽ nghĩ mình là người ngu ngốc.