Điều khiển trẻ em bằng các trò chơi, công cụ hiện đại. Ngoan nào, đợi tao có cơ hội, tao viết. Xuống đó để ôn thi nghĩa là mỗi ngày bạn sẽ phải có mặt trên cái bàn học chừng nửa ngày.
Những người bạn thân vẫn giúp đỡ ông và ông chấp nhận sự hỗ trợ chân thành ấy. Càng xa em ta càng thấy yêu em. Anh ta cố gượng một nụ cười trên môi như trận mưa cuối tưới lên những hạt khát.
Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném. Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ. Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ.
Bác không hài lòng một tí nào. Dẫu tôi biết chỉ có đấu tranh trong tình hình cần tranh đấu này mới chứng tỏ anh là một thằng đàn ông chân chính. Ông đang nằm trên một cặp đùi trắng muốt! Ông muốn vùng dậy.
Họ biểu trưng cho chính họ. Sự thành thật và tử tế đã quá cũ, nhưng vì họ ít xuất hiện nên anh cảm thấy họ luôn mới. Khi chúng làm tôi thấy nhẹ đi.
Bởi vì, trong tôi vẫn âm thầm mặc cảm bất hiếu và ích kỷ khi tôi không đi con đường gia đình sắp đặt; lạnh nhạt với mẹ cha; những ngày này chỉ ăn, ngủ, viết, tuân theo thời gian biểu sáng dậy lúc 7 giờ, đêm ngủ lúc 10 giờ; và đôi lúc đi chơi cho khuây khoả. Tất cả đều không sâu đậm. Thế nên tôi đã tìm mua tất cả các tác phẩm của ngài cho ông cụ.
Chúng tôi đi thay quần áo. Sự im lặng cũng rưa rứa. Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành.
Dù gần đây, mỗi tuần tôi chỉ đến giảng đường một hai buổi nhưng cứ ngồi vô nghĩa với những cơn đau thể xác ở đó không khác một trò hành xác. Nhưng bác sẽ không để cháu bỏ học đâu. Vì sự ích kỷ ngu hèn ấy mà mày cho mình quyền phán xét xung quanh chỉ với ngần ấy năng lực.
Bạn bị di truyền nhiều thói quen nhìn nhận lệch lạc, và bản thân tự tái sản xuất nó trong xu thế của môi trường mình sống nhiều đến nỗi còn lâu mới thoát ra được. Rồi bác ta sẽ quát: Thằng kia! Mày rình mò gì thế? Muốn gô cổ lại không? Phắn!. Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình.
Lựa chọn là bài toán tạo hóa không giấu sẵn đáp số. Hắn cũng đang không cảm nhận được. Tớ cũng quen, luyện tinh thần để khỏi khó chịu chỉ tổ mệt óc nhưng tớ không mê nổi.