Nên để cho y tự định đoạt lấy. Xin bạn nhớ điều này: dù người hàng xóm có hoàn toàn lầm lộn nữa thì người đó cũng không tin rằng họ lầm, vậy đừng buộc lỗi họ; kẻ điên nào làm như vậy cũng được. Vụ đó lằng nhằng như vậy và viên xếp phòng kế toán tính kiện khách hàng thì may sao, chuyện tới tai ông chủ.
Bà mục sư có thể nói như vậy được. Wooton, một người học trò của tôi. Tôi coi người chị cũng biết chị cẩn thận.
Vì tôi thấy ông có những đức tính đó, cho nên tôi mới dám xin ông giúp cho tôi một việc là cậy ông sửa lại đơn hàng. áp dụng những quy tắc trong đó và bạn sẽ thấy những kết quả phi thường. Nhưng chúng ta lại rất thường xử như vậy với những người gần ta nhất, thương yêu ta nhất.
Nhưng có tới một triệu người ấn Độ, khinh bạn tới nỗi không chịu mó tới thức ăn mà bóng nhơ nhớp của bạn đã phớt qua; vì sợ lây cái nhơ nhớp qua họ. Họ không oán hờn gì hết, họ không cho rằng họ bị chúng tôi phản. - Dạ, ông cộng 22 độ với 24 độ, ông sẽ được là 46 độ.
con ngủ, má đỏ kề trên tay, tóc mây dính trên trán. Anh ta phàn nàn công việc nặng nhọc quá, làm việc nhiều giờ quá, và xin thêm người phụ. Nếu người chồng nào cũng đỗi đãi với vợ cách đó thì đâu có nhiều vụ ly dị như vậy?
Sau khi cám ơn và tỏ lòng tiếc không nhận lời được, ông vội vàng giới thiẹu một người có thể thay ông được. Ông Schwab xử trí ra sao? Ông có chỉ tấm bảng mà la lên: "Các anh không biết đọc ra sao?". "Ben, mày thiệt khó chịu.
Chắc bạn viết văn sĩ đó: Chính là H. Trong khi người khác nói, bạn nẩy ra một ý gì chăng, thì đừng đợi người ta nói hết câu. Sự đáng tiếc lần trước, chắc chắn không xảy ra nữa đâu.
Nhưng gần ngay nhà tôi có một khu rừng hoang, cứ mùa xuân tới thì những bụi cây đầy bông trắng, loài sóc sinh sản trong đó và có loài cúc dại mọc cao hơn đầu ngựa. - Bạn sẽ thấy thực là thần diệu. Chính bà đã tự đem trút nó lên đầu bà vì cái máu ghen và những lời đay nghiến của bà.
Nhưng chiều nay hay chiều mai, ông nên mua ít bông về biếu bà. Người đó được làm chủ gian hàng có chi lạ? Hai người bán hàng kia sẽ làm phụ suốt đời. Trong những tiệm đó, sáng lập từ năm 1885, không bao giờ người ta đưa giấy tính tiền cho khách hàng hết.
Tai hại thay! Khả năng biết nghe đó hình như lại là khả năng hiếm thấy nhất. Nhưng chắc không có ai bận việc bằng Tổng thống Franklin D. Bà nhại dáng đi của ông rồi nghiến răng hỏi ông sao không bắt chước dáng đi lịch sự của bà?