Rồi Natalie dẫn cha mẹ đến khóa học Tư Duy Triệu Phú để họ có thể tạo cuộc sống cân bằng hơn. Cô ta có đồng ý với cách làm đó không? Không! Cô ta có túng quẫn không? Có! Và cô ta vẫn sẽ nghèo khó như thế suốt đời, trừ khi cô ta hiểu ra rằng để trở nên giàu có, người ta cần được trả công dựa theo kết quả làm việc. Giờ hãy hình dung bạn đã phát triển bản thân lên đến bậc thứ 8.
Đúng vậy, sẽ rất tuyệt nếu bạn có thể kiếm sống với tư cách là Hoa hậu Phong cách. Tất cả những gì tôi có thể nói là, nhờ tôi học được những điều các bạn sẽ học trong sách này mà tôi đã có thể điều chỉnh lại bản thân, vượt ra khỏi các khuôn mẫu thu nhập “lên-xuống” đó để có nguồn thu nhập bền vững và luôn tăng trưởng. Tôi ghét phải là người nói với các bạn điều đó, nhưng nỗ lực để trở nên giàu có không phải là một cuộc dạo chơi trong công viên, và nếu bất cứ ai bảo bạn thế thì hoặc là vì họ không biết gì nhiều hơn hoặc đầu óc họ không được ổn cho lắm.
Thứ hai, cho phép tôi đính chính lại: Tiền sẽ chỉ khẳng định thêm những tính cách mà bạn vốn có. Những người lãnh đạo có thu nhập cao hơn rất nhiều lần so với những người đi theo họ! Đây quả là câu nói màu mè nhất mà tôi từng nghe”.
5 phút, tôi có thể tiên đoán tương lai tài chính cho cả cuộc đời còn lại của bạn”. Trên thực tế, việc oán ghét người giàu là một trong những cách chắc chắn nhất đẩy bạn đến chỗ bần cùng. Dựa trên kinh nghiệm cá nhân, tôi nhận thấy những người giàu có nhất mà tôi biết cũng là những người tốt nhất.
Tại khóa học, chúng tôi đã giúp Josey xác định kế hoạch tài chính cũ trong tâm thức của cô và sửa chữa, điều chỉnh lại. Lấy nỗi sợ hãi làm ví dụ. Đó có thể là 10 đô-la, 5 đô-la, 1 đô-la, một xu, hay mấy đồng tiền tiêu vặt của bạn.
Hoặc bạn hãy tới ngân hàng và gửi một ít tình yêu vào đấy rồi xem điều gì sẽ xảy ra? Chắc hẳn nhân viên thu ngân sẽ nhìn bạn như thể bạn vừa trốn khỏi bệnh viện tâm thần, và anh ta sẽ kêu toáng lên: “Bảo vệ đâu? Lại đây ngay!”. Những từ đó là: “Tôi biết rồi”. Như hoạt động tiếp thị theo kiểu mạng lưới chẳng hạn.
Natalie nhận ra rằng “hồ sơ” thích thỏa mãn vật chất của cô đã được thay bằng “hồ sơ” tự do tài chính. Đó là người giàu thường là chuyên gia trong lĩnh vực của họ. Cô nghĩ ngay đến việc mua một căn nhà mới.
Hơn nữa, họ biết giới thiệu giá trị của mình một cách khéo léo và thu hút. Vấn đề nằm ở chỗ sớm muộn gì thì cái “ngày mai” đó sẽ trở thành “hôm nay”, nghĩa là nếu bạn không lưu tâm đến vấn đề ngày mai, thì khi ngày mai đến, bạn cũng sẽ phải nhắc lại chính câu nói đó mà thôi. Người nghèo thì không.
Người mẹ ra mở cửa và với giọng thân thiện, cô nói: “Harv, thật vui được gặp anh, xin mời vào”. 000 đô-la thu nhập hàng năm, trở thành triệu phú hay triệu triệu phú? Nhưng đừng để nỗi sợ hãi và sự khó chịu ngăn cản bạn.
Nhưng anh ta cứ bám ở đó và tiếp tục kêu lên: “Có ai khác có thể giúp tôi không?”. John đã phải học thói quen mới đó, bởi vì nó vốn không phải là thói quen tự nhiên của anh. Ông thở một cách nặng nhọc và liên tục lau nước mắt bằng khăn mùi-xoa.