Cuộc thí nghiệm diễn ra trong một quán cà phê và cả khắp mọi nơi trong quán. Hai cha con đang đứng xếp hàng chờ đăng ký hành lý tại sân bay JFK, thì một người săn lùng nghệ sĩ danh tiếng đi ngang qua va chú ý đến diện mạo thu hút của cô. Có người chỉ dọn sạch đầu óc, trong khi người khác dành thời gian vào những hình thức thiền định nghiêm túc.
ông viết: “…một vài trong số những yếu tố quyết định quan trong nhất của đường đời lại nảy ra từ những tình huống vu vơ, nhỏ nhặt nhất”. các câu hỏi kiểu như trên sẽ khuyến khích anh ấy kể với bạn chuyện mình vừa đọc một quyển sách tuyệt vời hay chuyện anh ấy khóai tiêu khiển thời gian một mình. tôi đã gửi cho mụ 50 đô la để mụ gửi cho tôi những số trúng sổ số.
Và may mắn cũng không thể mua từ bất kỳ ai. Một ông ở hàng ghế sau cho rằng mình luôn gặp vận đen đủi, và tin rằng nếu tôi mượn tiền của ông thì thế nào tờ tiền đó cũng bị biến thành tro than. Levin muốn khám phá xem may mắn của người ta có thật sự thay đổi khi có một con mèo đen vượt qua lối đi hay không.
trong một tháng tiếp theo. Tôi là kẻ thất bại, cứu tôi với. Thật kỳ lạ, tôi không đi ra ngoài để tìm tiền rơi, nhưng vì tôi không suy nghĩ cụ thể về cái gì cả nên dường như tôi hay tìm thấy tiền”
bí mật về khả năng xoay trở vận rủi thành vận may của người may mắn nằm trong bốn kỹ thuật – bốn nguyên tắc phụ. Bạn phản ứng như thế nào nếu điều này xảy ra với bạn? Sau khi Martin rời khỏi quán cà phê, chúng tôi đặt xuống đường một tờ 5 đô la khác và chờ Brenda.
Chiều hướng đầu tiên tôi quan sát là sẵn lòng. Thế là sự việc diễn ra theo chiều hướng tích cực hơn và xây dựng hơn. Tôi là kẻ thất bại, cứu tôi với.
Một lần cô thu xếp hẹn hò một người đàn ông không biết mătự, nhưng anh ta bị tai nạn xe mô tô trên đường đến cuộc hẹn và bị gãy cả hai chân. Giờ thì giở qua phụ lục A (ở cuối sách), và nhìn những lá bài ở đó. Câu tuyên bố khả năng xảy ra với bạn(0 -100) Có người cho rằng bạn là người có tài
Vở kịch công diễn và Haney được những nhà phê bình tán dương không tiếc lời. Nhắm mắt lại và thả lỏng. Bất chấp thi rớt nghề mộc ở trường,Marvin vẫn nộp đơn xin làm thợ mộc cho một xưởng đóng tàu lớn.
Những người may mắn khác cũng kể về cơ hội may mắn họ tình cờ tìm thấy trên tivi hoặc trên đài phát thanh. Nó chứng minh con người ta có thể gia tăng may mắn trong đời mình một cách ngoạn mục như thế nào. Nhớ lại cách Marvin cho rằng việc té cầu thang trật mắt cá chân là may mắn, còn hơn bị gãy cổ.
Brenda nhận mình là đen đủi và là, nguyên văn lời cô, “tai họa biết đi”. Đây chính là điểm số cho nguyên tắc may mắn thứ hai của bạn. Tôi luôn vẫn nghĩ và cố mường tượng là anh hay cô ấy đang nói chuyện một cách tích cực với mình.