Ở tuổi 39, ông được chỉ định làm chủ nhiệm khoa Nội trường Đại Học Khon Kaen và được phong hàm Phó giáo sư. Nhưng nhiều người trong chúng ta lại không hiểu được điều này . Với chúng tôi, câu trả lời đã quá rõ ! Tất cả chúng tôi đều giơ tay lên.
Hãy làm tất cả những gì bạn có thể làm . Ý tưởng đó chính là máy Xerox -máy sao chụp không cần mực ướt. “…Chẳng hạn, có một quan niệm đạo đức và luân lí buộc các bệnh viện tư không được từ chối những ca cấp cứu.
Toàn thân bà đau đớn cực độ. Sau đó,ông đã thành lập một vài doanh nghiệp nhưng tất cả đều thất bại. Vì thế, đừng coi trọng tất cả các thất bại trong thời kì này.
Hãy cảm nhận sự dạt dào cảm xúc. Nếu bạn không thể là đường quốc lộ, hãy là một con đường mòn nhỏ Một năm rưỡi sau,những cụ ông,cụ bà này trở nên vui vẻ linh động và hoạt bát hơn những người ở cùng nơi ,trong một nhóm tương tự nhưng không được chọn lựa và không được giao trách nhiệm .
Còn về việc nếm trải các đau khổ và phiền muộn thì sao? Chúng cũng tốt cả ư? Có lẽ câu chuyện dưới đây sẽ cho bạn câu trả lời. Coring một lần nữa đi vào công việc kinh doanh. Ông bị buộc phải bỏ ra một năm để ôn lại các thứ tiếng và các môn khoa học tự nhiên ở trường dự bị đại học.
Bạn chỉ có thể vấp ngã khi bạn đang di chuyển ". Một số người có thể thất bại trong một cuộc mạo hiểm những lại rất thành công trong một cuộc mạo hiểm hoàn toàn mới HÃY CẢM NHẬN điều đó.
Ông lau dọn kho và các gạt tàn thuốc, xắp xếp mọi thứ ngăn nắp trước khi một ngày làm việc mới bắt đầu. Sự thất bại thường nói với chúng ta bẵng một ngôn ngữ không lời mà ta không hiểu được . Thậm chí, ngay cả lúc ăn trưa, ông cũng không có thời gian nghỉ nghơi vì công việc của ông cũng là bao gồm việc thu dọn bàn ăn cho mọi người và lau dọn.
Bị đánh bại khi tranh ghê ở thượng nghị viện năm 1855. Sau khi nghe hết mọi lời buộc tội, vị tu sĩ chỉ thốt lên : “thế à?” và lại tiếp tục trầm tư trong túp lều của mình. Về điểm này, tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện mà tôi yêu thích:
Thoạt đầu, chỉ là một đốm rất nhỏ, sau đó nó bắt đầu lan rộng và rồi hết năm này đến năm khác, tôi chứng kiến anh đi bệnh viện mỗi lần và mỗi lần như thế lại cắt bớt đi một tý. Ngày nay, người đã từng không mua nổi cho mình một đôi giày (ông khởi nghiệp chỉ với một đôi dép lê) có số tài sản cá nhân lên đến 2,3 tỉ đô la Mỹ (theo tạp chí Forbes, tháng bảy năm 1999) và hiện đang xây dựng một trung tâm buôn bán lớn nhất thế giới – Trung tâm thương mại Châu Á (Mall of Asia) trên khu đại lộ Roxas ở Manila, hơn hẳn trung tâm thương mại West Edmonton ở Canada. Cuộc đời chính chị của ông lúc nào cũng như đang trên 1 đại dương dậy sóng.
Ông cũng có thói quen không mặc áo và đi chân trần dù là mùa đông. Tôi được chỉ định làm thư ký phụ trách các tổ chức xã hội của Hội sinh viên. Tòa án tối cao đã đi đến câu trả lời như thế nào.