Trong nghệ thuật dùng người, chưa có lời khuyên nào chí lý bằng lời đó, cho nên tôi muốn nhắc lại: "Bí quyết của thành công là biết tự đặt mình vào địa vị người và suy xét vừa theo lập trường của người vừa theo lập trường của mình". Vừa đẹp trai, vừa hùng hồn, Daniel Webster là một trong những luật sư nổi danh nhất thời ông. Ông ta không biết nghĩ làm sao hết.
Ông trưởng tòa vui lòng lắm, dắt họa sĩ đi coi bầy chó ông nuôi và những giải thưởng chúng đã chiếm được, nói chuyện rất lâu về dòng giống các con chó đó và sau cùng hỏi: Vậy muốn dẫn dụ những người có tâm huyết, hạng người có chân giá trị, bạn hãy: Trong vài phút, ông ta vui vẻ kể về cha mẹ và tổ tiên ông.
Như vậy có lầm lỡ một chút cũng không sao. Cái thời đó, bao giờ anh cũng thắng trong các cuộc tranh biện. Không những lời thách đố đã thay đổi cả đời ông mà còn có ảnh hưởng lớn tới tương lai của quốc gia nữa.
Sứ giả bình tĩnh nghe ông tướng quạu đó, để mặc ông tuôn ra những lời cay đắng ra cho hả lòng, và chỉ gật đầu tán thành và "mô phật". Bà nói: "Ông Carnegie, tôi ước ao được ông tả cho tôi nghe những thắng cảnh bên đó". "Vậy xin ông gởi ngay cho chúng tôi những điều nên biết về chương trình và thời biểu.
Thì ra ngài Tổng thống kêu nó, cho nó hay rằng hiện có một con chim đa đa đậu trong sân cỏ, và nếu nó muốn coi thì ngó ra sẽ thấy. Cuộc tấn công đó là một lỗi lầm đã làm đổ máu nhiều nhất trong đời cầm quân rất anh hùng và rực rỡ của Lee. Và bây giờ chính những nhà đại tư bản ở Wall Street đều lại nhờ ông chỉ bảo.
ý kiến khác nhau về cách tiêu khiển. Nghe thấy chúng tôi cãi cọ nhau, một người bán hàng khác chạy lại, chêm vào: Bộ đồ màu đen nào, lúc mới đầu cũng hơi thôi ra như vậy, không thể tránh được. Vậy khi mất cái vui rồi, muốn kiếm nó lại thì không cách nào bằng hành động như nó đã trở về với ta rồi.
Chúng ta đã cho ông hay trước rằng công việc ông làm chỉ tạm thời thôi. Bạn ráng tìm nguyên nhân sâu kín đó, tự nhiên bạn sẽ hiểu hành vi của họ và có lẽ cả cá tính của họ nữa. Công việc thứ nhất của tôi không phải là dạy anh ta ăn nói, mà dạy anh ta giữ mồm miệng.
Chăm chú nghe một người khác, khác gì nhiệt liệt khen họ. Chú đã làm nhiều cái bậy đến nỗi chú không dám chỉ trích một ai hết. Tan giờ học, cậu phải kiếm tiền bằng cách lau cửa kính một tiệm bánh mì và lượm những cục than vụn mà những xe chở than để rớt trên đường.
Chẳng nói, chẳng rằng, ông Schwab viết số 6 lên trên đất rồi đi. Phương pháp đó không mới mẻ gì. Ta phải biết khen tài đức người bạn trăm năm của ta.
Nhưng máy của ông nóng hơn vậy nhiều. Parsons, một nhà buôn, tới phòng giấy một viên chức thu thuế để kêu nài về một sự tính lộn trong số thuế của ông. Cả cơ thể người đó, những hạch, những gân, những bắp thịt, đều co cả lại trong một thái độ từ chối.