Em gọi mãi không dậy. Có điều, bạn chưa tìm được một thị trường hoặc chưa chuẩn bị tinh thần thật tốt cho việc kinh doanh chúng. Màu mận đương độ chín.
Và tùy vào năng lực của bạn mà bạn làm được hay không. Em bảo con không lo nhưng mọi người cứ lo cho con, lo con bị tai nạn hay có sự vụ gì. Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt.
Tôi bảo vâng, chắc họ chế tạo thế nào để có cái mùi chữa bệnh gì gì. Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp. Người yêu càng quí chứ sao.
Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận. Phát thanh viên cười: Người ta quan niệm dự báo là phải đúng. Anh ta thả miếng ni lông trắng đục ấy xuống dưới chân.
Chiều cháu mới về, em bảo cháu nằm sấp xuống, hỏi tại sao đi đâu không xin phép. Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới. Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ.
Sự nặng nề chính là sự nặng nề trong cách nghĩ của mọi người về cháu. Dù không phải lúc nào cũng khổ đau. Đến lúc này chúng ta sẽ đều hy vọng những người đó thiện.
Có lẽ cũng không dám gần quá vì sợ bị hút vào rồi thì không dứt ra nổi. Trong thế gian này, chẳng có gì tan biến cả. Hoặc biết nhưng không rõ.
Tay tiếp tục thả giấy vào. Mai đi học về phải cạo râu. Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại.
Trốn học mà để bị nói. Hơi tiếc là tớ quên đem kính, nhìn người và bóng cứ nhoè hết cả. Rồi bác ta sẽ quát: Thằng kia! Mày rình mò gì thế? Muốn gô cổ lại không? Phắn!.
Như một mặt bằng chung để chúng ta không lấy đó làm xấu hổ hay dằn vặt. Lát sau, thằng em đi vào. Và các cửa sổ đều nhìn ra cánh đồng.