Có những điều ngày xưa thì được nhưng ngày nay lại không. Bạn biết không, Arthur Godfrey đã khuyên tôi chỉ duy nhất mấy chữ: Tự nhiên mà nói!. Đối với nhiều người, trò chuyện với những người nổi tiếng là một thách thức khó khăn.
Đây là cách để chúng ta hiểu nhau nhiều hơn trong lúc nói chuyện. Bởi nói về cha tôi sẽ có vô số chuyện để kể. Bởi một lý do là Truman rất giỏi nói về chính trị.
Đặc biệt đối với những người bản tính rụt rè hay không thích nói nhiều. Và như vậy, bạn đã biết cách để phá vỡ tảng băng trong lần đầu trò chuyện rồi chứ? Làm thế nào nhỉ? Rất đơn giản, hãy tạo nên một không khí thoải mái và thân thiện nhất. Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã.
Sở dĩ không có những tràng vỗ tay đơn giản là vì họ quá bất ngờ, họ không biết bao giờ tôi mới vô đề nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ! Từ đó trở đi, không bao giờ tôi quên đề tài mà tôi sẽ nói. Không chừng chúng tôi còn mời cả tổng thống Eisenhower. Thời xưa, trong những buổi dạ tiệc, một chàng trai đến bên một cô gái chỉ dám bắt chuyện nhẹ nhàng như thế này: Trông cô thật xinh đẹp! hay Anh đã từng gặp em trước đây chưa nhỉ? Giờ đây khoảng cách giữ kẽ được thu ngắn lại ít nhiều.
Tôi luôn thích mời ông trở lại chương trình của tôi. Hãy nghĩ rằng họ cũng như bạn, và có điểm tương đồng với bạn, nên việc kiếm một đề tài để nói thì không khó chút nào! Đừng chê bai, hạ thấp người khác.
Bạn cứ tự nhiên như không và thoải mái nói lên những suy tư của bạn. Tôi sẽ nói rằng tôi không biết. Cách nói chuyện sẽ khác không chỉ ở từ ngữ, mà còn ở thái độ, và cả thanh điệu nữa.
Biết lắng nghe, cởi mở, nhiệt tình là ba yếu tố giúp bạn dễ dàng đối thoại với mọi người. Và đây là những khách mời khác cũng rất tuyệt vời trong chương trình của tôi: Rồi chúng ta đưa anh về nhà giữa một cơn mưa tầm tã…
Tôi có mặt ở đây không phải để tranh cãi về những môn thể thao khác. Đừng bao giờ ngắt lời người khác chỉ vì nóng lòng muốn kể một câu chuyện vui nào đó của bạn. Boom-Boom rất hài lòng, ông ta chờ tôi ở xe và nhìn tôi với đôi mắt nhấp nháy: Chào chàng trai! Anh tuyệt lắm!
Khổ nỗi, người ta dường như không mặn mà gì với việc chú ý lắng nghe cho lắm! Ví dụ như khi bạn nói với gia đình hay bạn bè rằng máy bay của bạn sẽ cất cánh lúc tám giờ, thì cứ y như rằng, trước khi chia tay họ lại ngơ ngác: Máy bay cất cánh lúc mấy giờ thế nhỉ?. Trong một nhóm bạn lâu năm thì cũng có thể thẳng thắn và thành thật làm sáng tỏ những vấn đề gai góc riêng tư như việc quan hệ giới tính chẳng hạn. Câu hỏi mà bây giờ nhớ lại tôi vẫn còn sởn tóc gáy và lạnh xương sống:
Bạn hỏi Nixon về sự kiện Nam-Bắc Triều Tiên định hợp nhất , hay thắc mắc về tình hình Trung Đông, hoặc một sự kiện nào đó trên thế giới, ông luôn giải thích được một cách rõ ràng và logic nhất. Hoàn toàn ở thế chủ động và không thể né tránh được. Khi ra phố đừng dại dột mà lẩm bẩm một mình hoài, bạn sẽ bị hiểu lầm đấy!).