Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại. Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai. Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại.
Tất cả mãi mãi là tất cả. Cái nào không nhớ được thì cũng tốt. Tôi có vấn đề về xoang, mũi hơi khó thở, ăn nóng, ăn cay là chảy nước.
Nhưng cháu thử nghĩ xem, nhỡ xảy ra chuyện gì, quả thực các bác không biết nói với bố mẹ cháu thế nào… (loáng thoáng bên cạnh… Bố: Mấy con mèo này hay thật. Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao. Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát.
Bác cũng hiểu, vứt điếu đi. Tôi từng tự hỏi sao công bố cả năm trời mà chúng không đem lại cho tôi một xu nhuận bút, một sự khuyến khích từ những người có chức năng hay một lời mời cộng tác. Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay.
Ánh xanh của tay hắt lên từng hạt gỗ. Phải cạo râu đi nghe chưa. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí.
Hiếm người thấy đỏ mặt. Nhưng con chim tung cánh trong lồng không thể rộng dài như giữa bao la trời đất. Mà người lấy thì chưa chắc người đã trả.
Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều. Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá. Con nó thì sinh ra trong đó.
Đó là một thực tế mà kẻ thiếu thực tế này nghĩ đến… Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình. Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó.
Cũng thành thói quen rồi. Thấy mặt mình mát lạnh. Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau.
Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt. Cái vực của sự hỗn độn. Cảm thấy khỏe hơn một chút.