"Uh, con có thắc mắc gì thế, con nói đi?" - tôi nhạc nhiên đáp lại. Tuy nhiên một hành động kỳ lạ nữa của bà làm cắt ngang suy nghĩ tôi. Thì ra anh cũng đang ở đây, cô nhìn anh, ánh mắt ngỡ ngàng, ngựng ngùng như hồi hai người mới quen nhau.
Đáng ghét thật, làm mình chờ cả ngày, chả thấy hơi hám gì cả đến tận khuya lắc mới chịu gửi tin chúc mừng. Có bao giờ bạn thắc mắc, khi đi xe máy trên đường, ít khi nào lốp bánh trước bị thủng đinh mà thường là bánh sau?! Hay sao thiết kế những dòng xe đường trường bánh xe sau luôn to hơn bánh trước, thậm chí là bánh kép, trong khi bánh trước luôn là bánh đơn?!. Tôi hiện đang là sinh viên … chuyên ngành thiết kế.
Tự nói rằng "Tôi chẳng sáng tạo chút nào" hoặc "Tôi chẳng bao giờ có ý tưởng gì hay ho đâu" sẽ huỷ hoại sức sáng tạo của bạn. Hình như cứ mỗi khi có điều gì đó thất vọng, buồn chán và bi quan, trong tiềm thức của mỗi con người chúng ta luôn có ý hướng về một cái gì đó thiêng liêng và thần bí. Tình yêu là khi bạn đói bụng nhưng vẫn thích thú ngồi nhìn một ai đó ăn chiếc bánh do chính tay mình làm ra.
Trong suốt cuộc đời, hằng ngày làn da của chúng ta luôn thực hiện một quá trình, đó là sản sinh tế bào mới và đào thải lớp biểu bì cũ bên ngoài. Hôm nay làm sao thế không biết, cứ soạn tin nhắn rồi lại xóa đi, soạn rồi lại xóa đi, cả chục lần như thế, mình rảnh dữ vậy sao, ai thèm nhận mà nhắn? Mà dạo này đúng là mình cộc tính thật, đụng một chuyến chuyện là làm um xùm lên. Đó là một trong những ngày đáng nhớ nhất của cuộc đời tôi.
Quán hôm nay trở nên đông lạ thường, mà cũng phải, mùa Valentine mà. Đáng ghét thật, làm mình chờ cả ngày, chả thấy hơi hám gì cả đến tận khuya lắc mới chịu gửi tin chúc mừng. Ông đã khóc, phải, sau gần 20 chục năm trời, kể từ sau cái ngày mẹ Chip đồng ý từ bỏ tất cả để được kết duyên trăm năm cùng ông.
Đó có thể được coi là sự hoàn hảo không? Sự hoàn hảo không phải nằm ở kết quả của nó mà nằm trong quá trình ta tìm đến nó. Cô chấp nhận những nguyên tắc sống có phần hơi cứng nhắc đó như một thương hiệu “Made by Chíp”. Định cảm ơn nhưng sao thấy kỳ kỳ nên im luôn.
Thì ra đây là con đường quen thuộc dẫn đến ngôi chùa mà mỗi dịp Phật Đản hay Vu Lan mẹ vẫn thường chở Chíp đến thắp nhang cầu an cho gia đình. Tôi chợt nhận ra giữa tôi và chị không phải luôn chỉ có những điểm bất đồng và những trận đấu khẩu mà còn có những điểm chung và những sợi dây liên kết vô hình mà vô tình khi trước tôi đã không nhận ra. Nếu bạn bỏ viên đá đó trong túi, ta gọi đó là.
Nếu các bạn cảm thấy yêu thích cái nhìn ngược - nhìn ngược trong kinh doanh để cho ra những sản phẩm tiên phong, nhìn ngược trong suy nghĩ để luôn đưa ra những quyết định chính xác, nhìn ngược trong lối sống để luôn niềm thấy niềm vui trong nụ cười của những người xung quanh – thì hãy cùng chia sẽ Vi đai không to lớn như chúng ta nghĩ mà chỉ đơn giản là việc bạn có thể đạt được trọn vẹn tất cả hanh phúc, niêm vui, khôn ngoan, trân trong, tình ban, tình yêu, cao ca, thành công và thành tựu vơi nhưng điêu nho bé, gian di nhât như vơi nhưng chiêc bánh rán. Tốt nghiệp loại ưu, cô về nước trong ánh hào quang của danh vọng và sự nghiệp, cô được một công ty nước ngoài tuyển thẳng ngay vào bộ phận quản lý với cương vị giám đốc thương hiệu.
Chip nhớ lại hồi năm ngoái, có lần Chip bị bạn bè bắt nạt, ba Chip nhiều lần đích thân lên tận trường để kiến nghị thầy cô và ban giám hiệu mặc dù lịch công việc của ông luôn dày đặc. Sự xuất hiện của tình yêu kéo theo những điều kỳ diệu, những mâu thuẫn, những cột mốc của nhân loại và một loạt những câu hỏi không có lời đáp. Ông luôn quan tâm việc Chip học trong lớp có được thoải mái hay không, chỗ ngồi có đủ ánh sáng hay không, có nóng quá không, mỗi chi tiết nhỏ đều được ông ghi nhận thật kỹ và kiến nghị
Hôm nay mình mới có cơ hội điều tra khoản tiền chưa rõ ràng trong tài khoản điện thoại. Bánh trước là cơ hội, bánh sau là ý chí. Tình yêu phải bắt đầu từ tớ vì tớ là cửa sổ của tâm hồn mà.