Anita Bryant hoàn toàn có thể lôi cuốn người khác nếu cô ấy hào hứng nói về công việc của mình hơn. Tôi rất kính nể Bob. Trong suốt cuộc đời làm phát thanh viên của mình, đó là những giây phút mà tôi ghi nhớ nhất.
Xưa kia, trong một xã hội hay tranh chất và với những con người thích sống đơn lẻ, câu này có vẻ được ưa chuộng. Và Frank đã làm như vậy thật. Tôi tự thuyết trình một mình.
Đây là sợi dây kết nối giữa cô và mọi người. Không có gì làm họ mất tập trung khi đang nói. Đặc biệt là khi người trò chuyện với bạn không có chuyên môn như bạn, lúc này tốt nhất hãy dùng ngôn ngữ không chuyên biệt, rõ ràng và dễ hiểu.
Bạn không thể giả tạo được điều này và nếu cố gắng giả tạo, bạn sẽ thất bại hoàn toàn. Chả là anh chàng vừa mới cưới vợ cách đây ít ngày, và bây giờ thì đang ăn tối với những người anh em bên vợ. Nói chuyện với vợ của bạn mình mà giả định rằng Nếu tối nay chồng chị đi chơi với ai đó… thì quả là thiếu tế nhị! Giả định kiểu này có thể dẫn đến kết cục thảm hại là bạn sẽ nhận được cái tát trời giáng từ bà vợ, chưa kể sau đó tới lượt ông chồng tính chuyện phải quấy với bạn nữa.
Percy làm điều này dễ dàng vì đây chính là phong cách của ông. Chúng ta hãy tham khảo và đánh giá bốn phong cách riêng của bốn luật sư thành công nhất nước Mỹ vào nữa cuối thế kỷ 20. Tất cả đều nhạt nhòe trong cơn bão tuyết, căng mắt ra nhìn vẫn chỉ thấy một nhóm người loanh quanh với một vật gì tròn tròn.
Và cuộc họp sẽ trở nên thú vị hơn nếu bạn luôn sẵn sàng đặt ra những câu hỏi tạo sự tranh luận sôi nổi cho mọi người. Họ được gọi là người hay động lòng trắc ẩn (the commiserators). Ông ta là người nói đầu tiên ở bữa tiệc.
Cô ấy cần phân tích, nhận xét, phản hồi lại ý kiến của họ một cách sâu sắc và khoa học. Tên của tôi là Larry King, rất hân hạnh được làm quen với cô! Hãy học hỏi từ Frank Sinatra, Bill Clinton và Edward Bennett Williams
Trong cái không khí hoàn toàn hỗn độn sau bài phát biểu của Stengel, nghị sĩ Kefauver nói lớn: Ông Stengel, tôi không chắc là tôi đặt câu hỏi có rõ ràng hay không Các nhà chính trị thường có thói quen này, nhất là những lúc bắt đầu. Tôi rất kính nể Bob.
Nếu cẩn thận hơn thì mọi việc đã chặn đứng ngay từ đầu. Thời gian là tiền bạc. Thế là gần cuối chương trình, khi tôi nói lấp lửng về vấn đề này thì đùng một cái, Perrot nói rằng ông ta sẽ ra tranh cử tổng thống nếu được bỏ phiếu trên khắp 50 bang.
Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. Tôi có quen một vị sếp cứ để dồn đống công việc rồi đến khi cấp bách mới quáng quàng cả lên, căng thẳng thần kinh và lại trút hết mọi sự bực bội lên đầu cấp dưới. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy.