Ở tuổi 20, tôi vẫn là một người cực kỳ nhút nhát. Không hài lòng với sự mô tả của nhân viên phục vụ, Gordon đã nói một cách khá thô lỗ, Ồ, chỉ đem cho tôi món tôm hùm thôi. Hai tuần trôi qua, không có sự hồi âm nào.
Toàn bộ mưu mẹo đó nghe như sự sỉ nhục đối với tôi… cho đến khi tôi nhận thấy nó phát huy tác dụng tốt như thế nào. Cách mở đầu tốt nhất là gì? Là khi một chàng trai dành những lời tốt đẹp cho một cô gái. Trong những cuộc trò chuyện nhanh chóng, thật khó để xen vào một lời.
Đừng nói nữa, Gordon! Họ muốn nói về một điều gì đó quan trọng đối với công ty của họ. Không cần phải hỏi, lúc 9h10 sáng thứ Hai tôi gọi cho Arnold để biết chi tiết về thời hạn của khoản tiền ứng trước, và nhiều thứ khác nữa. Roberto nói với mấy gã về chức vụ bán hàng của Foster.
Bất kỳ ai ngồi cao trên nấc thang nghề nghiệp đều chỉ huy những việc nhỏ nhặt riêng của mình, kể cả bữa trưa. Nhưng tôi không chắc là anh ta đã đúng. Đây là một phương pháp khác để vượt qua sự tiếp xúc bằng ánh mắt: Hãy nghiên cứu về khoảng cách giữa hai con mắt của cô ấy cách nhau bao xa? Hãy tự hỏi, Nếu cô ấy cho tôi mượn chiếc ống nhòm của cô ấy, liệu tôi sẽ phải bỏ chiếc kính hay cứ để đeo trong khi sử dụng ống nhòm?
Ghi vào đĩa CD khi bạn vận bộ đồ đẹp đẽ ấy trên người. Bạn sẽ thấy nghe có vẻ ít kể về bản thân hơn và vì vậy nó trở nên dễ mến hơn. Tôi luôn thán phục những típ người tự tin và có thể dễ dàng đi đến chỗ một ai đó và nói, Chào anh, tôi tên là _____.
Một vài diễn giả nhìn ngơ ngác bởi vì đó là chùm câu chuyện chúng tôi đã nghe trước đó. Lần thứ hai bạn nhìn người đó, hãy kiểm tra hình dáng đôi mắt của cô ấy. Cô ấy rõ ràng đã thắng ở vòng này.
Tôi đã quan sát Walter trong các cuộc họp với những người quản lý khác và cấp trên. Tôi yêu cầu Ebony chỉ giới thiệu tôi với những người cô ấy biết, và tôi cũng sẽ chỉ giới thiệu cô ấy với những người tôi biết. Một vài sinh viên trong nhóm nghiên cứu của tôi đã nói với tôi là họ cảm thấy sợ hãi khi gặp gỡ và chào hỏi mọi người trong một sự kiện chuyên ngành cấp cao hoặc một sự kiện xã hội.
Thay vì kéo váy, tôi lấy tay sửa lại chỗ quần bị phồng do chiếc váy lụa bám vào đó. Nếu anh ấy đang đeo kính, liệu đôi mắt của anh ấy có ở giữa hai mắt kính hay không? Hay hơi cao hơn hoặc thấp hơn một chút? Đó có phải là kính hai tròng không? Có chuyện gì ở trường mà mình nói được không Kelly nhỉ? Cháu thử cố nghĩ xem.
Đúng vậy, tôi nói với Sidney, Nhưng tốt hơn là anh ấy không nên gọi như vậy khi anh ấy cảm thấy khỏe hơn! Ngay sau khi chúng tôi ngồi xuống, anh đã khẳng định điều đó. Rồi ông kéo chiếc chăn lên cao hơn để lộ ra đầu gối và bắp đùi.
Một nhân vật quan trọng đưa cho anh ấy danh thiếp và nói, Hãy gọi điện cho tôi vào ngày mai. Người đạo diễn tuyệt vọng vì không tìm được người có khả năng nhập vai diễn. Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng cười rất to.