Nhưng vì ta đã chui ra và sống sót nên ta vẫn còn sống đến ngày hôm nay. Điều đó còn chưa tệ bằng việc ngày sinh nhật của tôi năm 1983, cô bạn gái đã cắt đứt quan hệ với tôi! Tôi có thể chịu đựng được sự thất bại trong kinh doanh nhưng thất bại trong mối quan hệ này là điều tôi không lường trước được. Lúc bà 18 tuổi, mẹ bà bị tai nạn và đã chết, bà phải gánh vác trách nhiệm của một người chủ gia đình, làm một nhà báo tự do và làm kẹo thái để tràn trải chi phí sinh hoạt cho 5 anh chị em trong gia đình.
Lần đầu tiên trong đời, tôi bị thu hút bởi một quyển sách nói về cách làm thế nào để thành công, làm thế nào để đạt được điều mình mong muốn trong cuộc sống. Nhưng họ không làm được như thế. Tôi phải sử dụng một chiếc xe hơi “second hand” cũ kỹ.
“Giữ kin phiền muộn được coi là chìa khoa dẫn đến cơ hội tuyệt vời của chúng ta” Lượng mật tan trong máu tôi vượt quá giới hạn cho phép ,da và mắt có màu vàng. Hình như anh chẳng bao giờ để ý đến công việc của người khác; việc làm cẩu thả của người khác không phải là việc anh quan tâm.
“Vẻ đẹp thể hình giống như một chai Coca, nó bị hư theo thời gian. Như vậy, theo phương châm trên, trong mọi việc ta làm, trước tiên ta nên là “người cho” và sau đó mới là ‘người nhận’. Hãy hình dung xem khi cả dân làng biết được sự thật, họ đã cảm thấy xấu hổ đến mức độ nào.
Một lần, tôi hỏi thính giả của tôi một câu hỏi hết sức thú vị và hết sức rõ ràng: Tại sao người ta bị chết đuối khi rơi xuống nước? Trong lúc đang bị cầm tù, cô được trao giải Nobel về hòa bình năm 1991 vì đa từng lập nên một tổ chức giáo dục để gips đỡ những người dân Myanmar. Học vấn cũng không; thế giới đầy rẫy những kẻ có học vấn mà bị bỏ rơi; chỉ có sự bền bỉ và quyết tâm mới mang lại nhiều kết quả.
Dù bị ông bà và cha tôi đánh đập và la mắng, mẹ vẫn cứ nhẫn nhục và phục tùng họ. Xin hãy suy ngẫm về những điều tôi sẽ đề cập ngay tại dưới đây. Một số chỉ viết ít, một số lại viết rất nhiều, còn một số khác lại cho phép những người khác viết thay mình.
Dù bị mắc bệnh Parkinson ( liệt rung) ngày nay anh vẫn là thần tượng của hàng triệu người tàn tật. Xin được lấy vàng làm ví dụ ,món trang sức mà nhiều người đã chết vì nó . “Mọi thứ đều có mùa và mỗi việc dưới bầu trời này đều có thời gian của nó”.
Ngày tháng trôi qua, cuối cùng cô gái cũng sinh ra đứa trẻ. “Cuộc sống là một cuốn phim mà bạn xem chỉ bằng đôi mắt của chính mình. Các khó khăn có thể đe dọa người thiếu nghị lực nhưng lại là những tác nhân tích cực đòi với những cương quyết và dũng cảm.
Vâng, cái giá của thành công là sự kiên trì. Kỷ lục này sẽ không bao giờ bị phá vỡ”. Sự việc càng trở nên tồi tệ hơn khi bà di ứng với tất cả các hooc môn đưa vào cơ thể.
Lúc đó, ông túng đến nỗi phải thường xuyên mặc một cái áo sơ mi nhàu nát và mang một đôi dày rách nát. Một lần nữa giấc mơ của cô lại tan vỡ. Cô quẳng đôi giày múa ba lê vào trong kho và không bao giờ mang chúng nữa.